Lấy nhau 30 năm về trước, hai vợ chồng tôi được cơ quan cấp cho căn nhà tập thể rộng 30m2 ở quận Hai Bà Trưng (Hà Nội). Hàng xóm sau này có điều kiện xây nhà mới ở nơi khác nên chúng tôi mua lại nhà họ và mở rộng thêm thành 75m2. Gia đình cùng chung sống có vợ chồng con trai út và hai cháu gái còn nhỏ. Đầu tư sơn sửa lại nên bên trong nhà nhìn khá khang trang. Mỗi tội khu tập thể 5 tầng xây đã hàng chục năm trước, lại chẳng được bảo trì nên bề ngoài xuống cấp thê thảm.
Ít năm về trước, hai vợ chồng góp tiền mua được mảnh đất 40m2 ở quận Hoàng Mai và dự tính chuyển ra khỏi nhà tập thể. Không nằm ở trung tâm đầy tiện nghi như nhà hiện tại nhưng tôi nghĩ nhà riêng vẫn sướng hơn. Tài chính đã cạn nhưng gia đình tính toán sau khi xây nhà mới sẽ bán nhà cũ trả nợ. Tôi nhẩm tính nhà tập thể rộng 75m2 bán cũng phải hơn 2 tỷ đồng.
Tự xây dựng ngôi nhà đầu tiên trong đời nên ai cũng háo hức. Mỗi người mỗi ý, gia đình đi xem hết nhà này nhà kia rồi tham khảo thêm trên mạng. Sau đó, bà xã tôi nhờ được một kiến trúc sư quen biết để thiết kế giúp và thi thoảng mới chạy qua xem thi công.
5 tháng sau, ngôi nhà 3,5 tầng đã hoàn thành với chi phí hơn một tỷ đồng cho nội thất cơ bản. Nhà có tận 4 phòng ngủ và một khu thờ cúng riêng trên sân thượng.
Thế nhưng, ngày cả nhà hào hứng đến xem nhà mới, vừa lên đến cầu thang tầng 2 để nhận phòng thì vợ chồng con trai út liền phàn nàn: “40m2 mà sao kiến trúc sư làm kiểu gì bé xíu, kê mỗi cái giường đôi thôi đã hết chỗ thế này! Con không về đâu, mới mở cửa phòng đã đập mặt vào tường rồi”.
Tốn cả năm đi vay tiền, xin giấy phép, coi thi công nhưng tôi chẳng thấy mệt mỏi chi. Đến khi nghe một câu nói của con mà tay chân rôi rụng rời. Con tôi là người tự quyết thiết kế với kiến trúc sư thay cả nhà, muốn 4 phòng ngủ cho mọi người có không gian riêng. Ngoài ra, phòng của vợ chồng tôi và vợ chồng con trai phải có WC rộng bên trong. Nhà chỉ 40m2 nên nhét cho vừa chừng đó phòng thì mỗi phòng ngủ chỉ còn hơn chục m2.
Kiến trúc sư đã góp ý cân nhắc vì sợ phòng bé nhưng con tôi vẫn khăng khăng làm theo ý mình. Suốt thời gian xây dựng, hai cháu chỉ nhìn qua bản vẽ trên giấy, còn lại phó mặc hoàn toàn cho tôi trông nom với lý do bận đi làm.
Từ hôm vùng vằng bỏ về đó, con trai và con dâu tôi vẫn chưa trở lại. Hai cháu bảo nhà mới bí bức hơn hiện tại lại phải leo cầu thang liên tục. Đi học, đi làm, đi mua sắm cũng không thuận tiện nên thôi, ở nhà hiện nay cho rồi. Vợ chồng tôi vì thương cháu nội không ai trông nên không nỡ chuyển về nhà mới.
Xây nhà mới xong đành bỏ không nhiều tháng trời, mãi đến khi có người quen giới thiệu cho thuê. Nhà trong ngõ nhỏ nên giá thuê chỉ 4,5 triệu một tháng. Giải pháp này cũng chỉ tạm bợ vì mỗi khi trả nhà, vợ chồng tôi lại còng lưng dọn dẹp, đổ rác. Tệ nhất là có đợt khách thuê làm nghề thu gom phế liệu. Khi tình cờ đi ngang qua, tôi tá hỏa khi thấy tầng một biến thành kho để đồng nát.
Từ đó, tôi không cho thuê nữa mà đành rao bán. Khách nào tới cũng chê phòng nhỏ quá, thắc mắc sao ham xây cho nhiều phòng ngủ, WC vậy. Có người trả giá thì chỉ cao hơn tiền mua đất chút đỉnh, còn thiếu tiền xây nhà mới cả tỷ.
Ba năm đã qua, nhà vẫn để trống. Gia đình tôi vẫn ở nhà tập thể vì các con không thay đổi ý kiến. May mà người thân, họ hàng không tính lại nên chúng tôi ráng trả nợ được phần nào, chỉ còn hơn 600 triệu.
MuaBanNhaDat theo Thời Báo Kinh Doanh
This content is created from https://www.muabannhadat.vn/tin-tuc/ton-ca-ty-dong-xay-nha-moi-nhung-chang-ai-chiu-ve-o.html with Octolooks Scrapes